HÀ BÌNH MINH
Anh đưa em về…
Anh đưa em về B’Lao phố núi
Ché rượu cần vít cong con suối
Tượng nhà mồ cũng ngã nghiêng say
Lửa đuốc cúng Giàng vẫn cháy trên những cánh tay
Tiễn lễ đâm trâu vào miền dĩ vãng…
Anh đưa em về vùng trà B’Lao thân thương mỗi sáng
Ngạt ngào hương sói, hương lài
Lộc Thanh, Lộc Phát, Tân Rai
Hoa dã quỳ vàng rực múa cùng với nắng,
Đồi dâu xanh ngắt Đamb’ri
Con tằm nhả tơ vàng thắm
Dệt lụa là cho phố núi tươi xinh…
Em đến hồ Nam Phương cùng anh
Phố nhà vườn long lanh mặt nước
Cá quẫy trăng vàng
Ai dung dăng thả thuyền câu phía trước
Chép, rô đớp động bóng trăng
Nhìn em rảo bước thung thăng
Anh mơ hạnh phúc đôi ta như đất trời Bảo Lộc bình lặng
Đất bô xít luyện quặng nhôm khát vọng
Bảo Lộc năm tháng một mùa xuân.
Và em tần ngần
Núi Đại Bình rạng rỡ đón hừng đông!