TƯỜNG THẾ HÀ
Bảo Lộc mùa sương
(Cảm hứng từ ảnh Văn Thương)
Tuyệt vời Bảo Lộc mùa sương
Nghệ sĩ vẽ cảnh thiên đường nơi đây
Một vùng đồi phủ toàn mây
Thoáng xa đây đó rừng cây điệp trùng
Vừa thơ mộng, vừa hào hùng
Nắng vàng kẽ những đường chung ngang trời
Bảo Lộc vốn đã tuyệt vời
Được người nghệ sĩ buông lơi thả tình
Biết rằng đất đẹp, người xinh
Mà sao vẫn sững tim mình khi xem
Tưởng như anh được gặp em
Ở nơi tiên cảnh sau rèm mờ sương./.