|
|
||
PHẠM MINH CHÂU
Biển ơi!
Từ khi anh đi về phía biển
Nhớ thương ai vô cớ mỗi chiều chiều
Nắng chớm tắt sắc vàng rơi xuống sóng
Nhấp nhô buồn anh với đìu hiu
Và khi anh rời xa phía biển
Nhớ thương chi xao xác mỗi chiều chiều
Những cánh chim bay về từ phía biển
Mang nỗi buồn qua chốn cô liêu
Ngày mai anh không về với biển
Nỗi ưu tư man mác trong lòng
Yêu thương lắm một thời bên biển
Chuồn chuồn bay nghịch nắng những mùa yêu./.