HẢI SƠN
Bốn mùa hoa cỏ
Tuyết sương lạnh lẽo rêu phong
Cỏ cây rụng lá ngày đông lụi tàn
Bầy chim di trú gọi đàn
Mây mù che phủ giăng tràn đỉnh cao
Thân gầy trơ trụi hanh hao
Tầm xuân run rẩy lao xao chuyển mùa
Hồi chuông vang vọng cõi chùa
Xuân về én lượn gọi mùa yên vui
Người thương rạng rỡ môi cười
Ấm màu nắng hạ xa rời đơn côi
Non cao cảnh sắc cuối trời
Phượng hồng mãn kiếp trọn đời xuyến xao
Dịu dàng hoa cúc đan trao
Cho lòng bối rối nghẹn ngào phút giây
Thế nhân ngơ ngác vì ai
Thu vàng theo gót xuân mai ửng hồng
Thời gian luân chuyển xoay vòng
Bốn mùa lặng lẽ hương nồng gọi tên!/.