NGŨ HÀNH SƠN
Chiều quê
Chiều,
con đường mềm như lụa
Hương của lúa,
ngọt bùi vị mặn đồng quê
Con gió đê mê,
bay bổng hôm qua vẫn chưa về nhà ngủ
Búp măng non vừa mới nhú
đội lớp đất cằn run rẩy cạnh bờ ao.
Cánh cò cõng điệu ca dao
Bay qua sông nước đậu vào đồng xanh
Lời ru năm tháng dỗ dành
Tình quê dào dạt cong vành nón nghiêng
Môi hồng dịu nét trinh nguyên
Luyến say má lúm đồng tiền duyên thơ.
Chiều,
bâng quơ…
Sóng lúa vỗ bờ
Gọi đêm mơ,
huyền mộng...
Chiều,
bình yên
Rót vào khoảng trống
Tảo tần, giản dị, hồn nhiên.
Chiều lên,
Chiều đợi chờ,
Lung linh ước vọng
Đất trời e ấp bóng trăng nghiêng…/.