SƯƠNG MAI
Con gái Vạn Thành
Đà Lạt vẫn còn mờ sương
Em là con gái vườn ươm Vạn Thành
Hòa mình vào với rừng xanh
Gánh hoa khoe sắc “dỗ dành” đôi vai
Hoa về Thiền viện sớm mai
Dâng lên đức Phật ngự đài hoa sen
Chuông ngân nga núi vang rền
Cầu cho nước thịnh nhà nhà yên vui
Dịch kia ắt bị đẩy lùi
Cho đời hạnh phúc cho tươi hoa cười
Mặt trời cưỡi mây đi chơi
Hồ Tuyền Lâm nắng rạng ngời
Rừng thông đọ với da trời xanh trong
Từng đôi du khách trẻ trung
Đi về Thung lũng tưng bồng Tình yêu
Nóc nhà Đà Lạt sớm chiều
Bước chân lữ khách dập dìu giai nhân
Lang Biang đất nước của thần
Tiếng chuông Thiền viện trong ngần vang xa
Thác Prenn ngàn năm qua
Lời thề vẫn đó rừng già vẫn đây
Đà Lạt ngủ say trong sương
Em là con gái vườn ươm Vạn Thành
Xuân đã về trời mây xanh
Sà vai em muốn nhờ anh tỏ tình!