DƯƠNG HOÀNG HỮU (Bình Thuận)
Đà Lạt còn thương
Anh vẫn hoài thương Đà Lạt
Thương về con dốc không tên
Thương mãi một tà áo tím
Chung đường không dám gọi em.
Anh vẫn hoài thương Đà Lạt
Nay về tóc đã mây bay
Đồi thông vẫn còn lẻ bóng
Hồ xanh mấy cuộc vơi đầy
Nếu còn gặp nhau bên suối
Ai trao đôi ngón tay mềm
Không đợi sương mờ tan thoáng
Để đành lạc buớc buồn tênh.
Còn thương. Lòng vẫn còn thương.
Đà Lạt dù bao dâu bể.
Còn thương. Anh vẫn cứ thương
Gọi em thành lời thác đổ
Anh tin tình anh là gió
Về ru em là thông ngàn
Anh tin tình em là cỏ
Tim anh từng giọt sương tan./.