HOÀNG LÂM
Đất ấm mùa thương
Vội vã cơn mưa trút vào miền nhớ
Se lạnh xứ hoa hạnh ngộ mầm xanh
Hạt sương đêm níu nót trĩu đầu cành
Phố núi nghiêng mình ôm làn mây trắng
Đà Lạt đất lành tình người sâu nặng
Ẩn đáy hồ lờ lặng nửa vành trăng
Ánh sao rơi hay ánh mắt dịu dàng
Soi bóng nước mênh mang đêm khát vọng
Thu hoài niệm nghe lao xao tiếng sóng
Cây cầu yêu nghiêng bóng đợi chờ ai
Hồ Xuân Hương duyên nợ tháng năm dài
Êm dịu ánh trăng rải vàng đêm nhớ
Khoác màu chờ cùng lối nợ bến mơ
Se se lạnh cơn gió lùa xao xác
Đất lành kết tinh muôn hoa khoe sắc
Khúc chợ đêm trầm mặc những bước chân
Đà Lạt mùa này thao thức đêm ngân
Mây xuống núi trong ngần miền đất hứa
Đêm lửa trại ché rượu cần nghiêng ngửa
Đất và người… ấm giữa những bờ vai./.