NGUYỄN DUY HÀ
Đi qua miền Tà Sơn*
Chiều qua những cánh đồng
Mùa đông dường như ngủ yên dưới núi
Dáng mẹ già lom khom nhặt từng nhánh củi
Nhóm lên cao thành những đốm mây trời
Những rẻo đường chở sương muối đầy vơi
Gió chấp chới trắng từng chùm lau lách
Lũ trẻ mục đồng chụm đầu trên trang sách
Giấc mơ xa ẩn hiện vệt cầu vồng
Con đường đi xuyên qua giữa mùa đông
Trườn trượt dốc cao bấm bầm cỏ rối
Nếp nhà co ro tránh chiều gió thổi
Rơm rạ thơm hương phảng phất phía chân đồi
Sương lạnh giá mặt trời đi ngủ sớm
Bếp lửa reo tỏa ấm góc nhà sàn
Ngỡ lạc bước giữa bốn bề thân thuộc
Một tiếng gà bất chợt gáy xen ngang
Chiều Tà Sơn núi chùng trong rét mướt
Vạn vì sao thắp sáng lưng chừng trời
Qua buôn nhỏ một lần chưa trở lại
Khói bếp chiều vương vấn mãi chơi vơi!/.
---------------
* Tà Sơn: Địa danh thuộc xã Tà Năng, Đức trọng, Lâm Đồng