THỦY TIÊN
Đi qua mùa
Em hôn vào dòng sông
Mát lành trong tiềm thức
Mùa xuân cười náo nức
Giăng nhành nõn non tơ
Hạ sang ùa tuổi thơ
Phượng bung xòa gọi bạn
Biển xanh bao giờ cạn
Sóng ghềnh hết mênH mông
Thu đến kìa đợi trông
Ươm mình vào trong nắng
Sân trường tà áo trắng
Mắt nhung huyền mộng mơ...
Đông về rồi nhắc nhở
Se se lạnh bờ vai
Mùa khe khẽ thở dài
Ai lỡ nhịp tình xanh
Đi qua mùa mong manh
Buổi chiều mưa còn nhớ
Thuở xưa hờn vô cớ
Giờ xa... vời vợi... xa.../.