HUỲNH DŨNG NHÂN (TP. HCM)
Em thêu bốn mùa hoa
Tặng nghệ nhân, nghệ sĩ XQ Việt Nam
Anh đến thăm em xứ sương mù mây khói
Kỷ niệm như rêu gân guốc rừng già
Chợt dịu mát dải lụa trong như suối
Anh giận mình quên cúi xuống nhành hoa
Mỗi cuộc đời đa đoan như chỉ rối
Mũi kim ngoan đan mắt biếc ngang trời
Anh bắt gặp trái tim mình đập vội
Thơ nhả tơ, câu chữ ngọt trên môi
Hôm nay lạnh anh tắm mình trong lụa
Em ấm mềm thêu nỗi nhớ gối hoa
Lối sang em hình như vương sợi chỉ
Em giấu rồi, anh tìm mãi không ra
Đến đây là phải thầm thì tiếng gió
Cửa khép hờ, lá cỏ mọc khẽ khàng
Cả Đà Lạt giăng mây thành khung lụa
Làm tranh thêu mời cả bốn mùa sang
Đến đây xem tranh bỗng nghĩ về sương khói
Xe ai đi viết thư pháp trên đồi
Sắc màu phiêu linh làm ra hạnh phúc
Có khi bắt đầu từ sợi chỉ thêu thôi./.