NGUYỄN DUY HÀ
Giấc mơ quê
Con quỳ xuống quê nhà vay bụm nước
Vục bến sông con gọng vó đi tìm
Mang lọn gió vắt vai mùa rét mướt
Ánh trăng liềm hương cỏ. Dấu chân in
Con cắp tiếng ậm ò con nghé nhỏ
Giấu mang đi cất góc kín phố phường
Đêm thức giấc nghe đông về gõ cửa
Chợt giật mình tiếng bấc hú mà thương
Ngày mẹ sinh cha không về kịp gặt
Mẹ ủ con trong đũi ruộng chiều vàng
Con bú vẹt thanh xuân bầu vú mẹ
Giọt sữa non thơm ngọt vị mùa sang
Thanh củi ướt sưởi lòng con ấm lại
Hong khô đêm lạnh giá lối thị thành
Sương lãng đãng quấn lên đầu mẹ bạc
Trăng chớm già thao thức phía trời xanh.