HỒNG CHINH
Hẹn B'Lao sương
Người ơi! Có còn nơi B'Lao sương
Chớm đông ở đây chắc dày sương khói
Những cơn bão mọc từ biển xa
Rớt vào phố núi
Rớt vào lòng người se sắt, bâng khuâng.
Bảo Lộc những ngày mưa dầm, gió tạt, lạnh căm
Lạnh bước em về đường thưa thớt vắng.
Phố xá trầm tư
Những hàng cây mơ nắng
Tháng mười nắng ngủ tím chân mây.
Người hẹn em về B'Lao sương
Ngắm đồi chè, nương dâu tẩy trần mưa núi
Ngắm thác Đamb’ri no dòng
Ắp đầy con suối
Chảy vào tình người, tình phố yêu thương.
Bảo Lộc em về vương B'Lao sương
Nào đã xa đâu mà xao xuyến nhớ
Dường như lòng luôn mắc nợ
Một vầng trăng treo thề hẹn bên người…/.