THÚY LỢI
Hương chiều cao nguyên
Hương cà phê nhẹ nhàng vương vào tóc
Muôn nụ tình như hé lộc chờ xuân
Dậy đồi nương bung hoa rộ trắng ngần
Để cho ai cứ bần thần mong đợi
Hương cà phê ngạt ngào như níu gọi
Nghe dịu dàng sao mãi gợi niềm yêu
Hỡi nàng mây mênh mang giữa nắng chiều
Như gửi gắm ngàn vạn điều thương mến
Hương cà phê ngất ngây chừng hò hẹn
Suối reo mừng xuôi về bến nôn nao
Nghe bên thung tiếng ai hát ngọt ngào.
Thác nhả khói tình dạt dào gọi tứ
Hương cà phê thoang thoảng len vào cửa
Như chào mời ngập một nửa hồn thơ
Sóng lòng xao chao nghiêng cả bến bờ
Vậy mà người... khách lữ... nở làm ngơ...?/.