THI PHONG
Khúc đò đưa
Trở về khúc đò đưa xưa quen lạ
Bến sông xưa tình xưa đã nhạt nhòa
Thú phiêu lãng hay sóng đời đưa đẩy
Em đợi chờ... đò trôi dạt phương xa
Ai vô tâm đò đưa ngân ngấn nước
Mải mê chèo xuôi ngược mặc lòng ai
Chẳng chột dạ nhớ một thời thổn thức
Em thôi chờ... người mơ giữa ban mai
Giữa lưng chừng mây nước lững lờ say
Nhắm bên lở mái chèo chao nghiêng vội
Đời đa đoan sóng gập ghềnh trôi nổi
Người đong đưa... đò khác cập bên bồi
Bến thương xưa duyên cũ đã phai phôi
Giai điệu cổ dập dềnh ca từ mới
Ái ân ảo chập chờn bao diệu vợi
Em bây giờ... câu ví dặm xa xôi
Anh bây giờ... đò lỡ trớn lung lay
Chòng chành quá mơ xuôi chèo mát mái
Vẫn điệp khúc đoạn đầu mong bẻ lái
Khúc đò đưa dìu dặt sắp cạn lời
Bến chỉ là nơi bến đợi mà thôi
Em là em đâu đợi được một đời
Người không thể ngược về câu hát cũ
Lạc bến bờ vần nhịp cứ chơi vơi.