DƯƠNG THÀNH THÁI
Ký ức đồng đội
Cứ tới tháng bảy
Từng ngọn gió ký ức
Lại thổi về trong tôi…
Sao quên được những chặng đường đã qua…
Cuộc chiến tranh
Những người đồng đội
Cánh rừng chết
Mùa khô…
Nắng!
Những nấm mộ
Được chấm trên bản đồ “tọa độ”
Đánh dấu
Nơi chẻ suối, đỉnh đồi, cây Độc lập… giữ tiêu!
Nước mắt
Đã cạn khô
Lời thề còn đó!
Đồng đội tôi
Đã hóa thân vào cây cỏ
Để làm xanh thêm cây đời…/.