NHÃ VĂN
Lặng
Lặng nghe tiếng lá nhẹ rơi
Chao nghiêng mong mỏng giữa trời trong xanh
Không gian tĩnh lặng trong lành
Thôn quê điền dã lúa xanh thảo hiền…
Lặng nghe mạch chảy tự nhiên
Hồ xuân trong vắt, sen nghiêng giữa đồng
Cánh mềm, cánh mỏng, cánh hồng
Thoảng hương theo gió thơm nồng giấc trưa
Lặng nghe ngọn cỏ gió lùa
Êm đềm dịu mát giữa trưa nắng vàng
Trên trời mây trắng lang thang
Phiêu bồng lãng tử mơ màng buông tơ
Lặng nghe tự thuở ngàn xưa
À ơi câu hát nôi đưa giữa đời
Yếm đào em nhuộm không phơi
Anh ơi hãy giữ một trời lặng yên!.../.