PHẠM XUÂN TRƯỜNG (Hải Phòng)
Mẹ ơi
(Kính dâng hương hồn mẹ)
Như là mẹ vẫn còn đây
Xiêu xiêu đổ bóng vạc gầy mẹ tôi
Mẹ ơi! Sống khóc chết cười
Sân đình cây gạo giữa giời trổ hoa
Đánh lừa cái đói tháng ba
A di đà Phật nhạt nhòa khói sương
Mẹ gầy như một nén hương
Gánh đời thì nặng con đường thì xa
Mẹ “đi” ngày ấy tháng ba
Cơm lồng xới lỏng theo ra ngoài đồng
Sổ gạo chưa đến lượt đong
Phiếu tem xếp lốt vòng trong vòng ngoài
Mẹ nằm như một nhành mai
Khói nhang tức tưởi bên ngoài áo quan
Ốm no bò dậy vội vàng
Bây giờ mẹ “nghỉ” cả làng tiễn đưa
Hai mươi năm ấy ngày xưa
Bạch đàn hoa rụng như mưa trước nhà
Mẹ tôi chết chửa kịp già
Áo quan thì thẳng lưng bà thì cong
Thơ con tặng khắp ngoài trong
Một câu dâng mẹ chưa xong... một đời!/.