TRƯƠNG QUANG THỨ (Nghệ An)
Mùa hạ
Bỗng cảm tưởng đêm như ngắn lại
Trước vầng đông chói lọi báo ngày dài
Tiếng chim quốc đổ hồi bên đầm nước
Sen ngập ngừng mở nụ đón sương mai.
Mùa hạ đến bao giờ không biết nữa
Chợt nhận ra lồng lộng gió nam nồm
Đẩy cánh diều trẻ thơ vừa thả
Gợi lòng ta từng kỷ niệm vương vương.
Mùa hạ đến từ hương hoa dẻ
Quyện trong hương tóc gái thôn quê
Đã yêu rồi, muốn yêu nhiều thêm nữa
Loài hoa thường mộc mạc vẫn đam mê.
Mùa hạ đến nhuốm lúa vàng trứng cá
Nón nhấp nhô trên ruộng cũng thưa dần
Ngõ xóm chật tiếng nói cười ròn rã
Tiếng va gầu bên giếng rộn đêm trăng.
Mùa hạ đến bao giờ không biết nữa
Tiếng ve sôi tiếng dội cuộc đời
Quả chín ngọt theo thời gian tuần tự
Thành tình yêu đọng mật trong tôi./.