LÊ VĂN HIẾU
Ngọn gió thanh bình
Hãy lùa ngựa vào đám cỏ non ta ươm trồng,
Và ngồi cùng ta làm vài cốc rượu.
Hái một ít tàu bay, một ít nút áo,
Và cả một trời rau dại, nấu bát canh tập tàng, món ngon cho bạn.
Rau của trời của đất, không nhiễm độc,
Và ta sẽ đọc cho nhau vài câu thơ sạch,
Không xô bồ, không vướng bận, không tạp niệm.
Này cốc rượu chưng cất từ hạt bo bo sau vườn
Này, ly cà phê từ những trái chín mọng nhờ lũ chim trời bóc nhân cho đấy
Nó vừa hát vừa giúp ta
Này có nghe hương tiếng hót?
Rượu có dư vị mồ hôi, cà phê ướp tẩm sương, rang bằng ruột gan núi, chờ bạn...
Kìa ngựa đã chui vào bóng mát, thiu thiu ngủ
Chúng ta nóng ran và đang lên đỉnh, chạm vào giấc mơ cùng ngọn gió thanh bình
Ngọn gió mơn man mê hoặc chúng ta, nó vuốt ve lau sạch những giọt mồ hôi trên thịt da ta, sau những ngày lang thang hoang hoải...