LÊ THỊ THÚY
Nhớ mẹ
Con đi xa vẫn nhớ nao lòng
Sợi khói xanh ngoằn ngoèo trên mái bếp
Bức tường vôi lổ loang, bóng tối dần buông mẹ còn dọn dẹp
Dáng mẹ gầy nào khác sợi khói kia...
Biết bao giờ mới trở lại ngày xưa
Sao con cứ ước ao những điều không thể
Con ước mình nhỏ bé được nằm trong vòng tay mẹ
Được nũng nịu khóc thật to để mẹ dỗ dành.
Con nhớ nao lòng con ngõ nhỏ quanh quanh
Đường về cổng nhà mình hoa cỏ may tràn lối
Những bụi tre gầy, cong buông mình bên dòng suối
Trưa nắng chang chang con tìm bắt chuồn chuồn.
Chỉ có mẹ thôi lòng luôn rộng lượng yêu thương
Để trước mẹ con dẫu lớn khôn mà sao vẫn thấy mình nhỏ bé
Bầu trời kia dẫu rộng lớn đến đâu cũng bằng lòng mẹ
Biển có bát ngát mênh mông sao sánh với đôi tay mẹ nhỏ bé guộc gầy.
Khói bếp xanh ngoằn ngoèo con nhớ mẹ chiều nay...!