BÙI QUANG HÙNG
Nhớ
Sao lúc nào anh cũng nhớ em
Cứ quằn quại nhớ hoài da diết
Cứ gọi tên trong hư vô biền biệt
Lạnh tê lòng, đau đắm mãi không thôi
Em là sông êm ả lững lờ trôi
Mà sao lạnh, mà vô tình đến thế
Bến bờ em là dù gập ghềnh bí ẩn
Anh mãi tìm em nơi góc bể chân trời./.