NGUYỄN THỊ TUYẾT LOAN
Những mùa xuân Lâm Đồng
Xuân cao nguyên
Xao xuyến một tiếng gà
Miền hoa nở có bao giờ đẹp thế
Nắng xôn xao trong vườn hoa của mẹ
Đẹp dịu dàng
Và ấm áp tỏa hương
Em đã về thao thức với Lạc Dương
Người dân tộc hiền hòa dễ mến
Ngọn núi cao quanh năm mây quyện
Tiếng chiêng dài kéo điệu múa vào xoang*
Cô gái Vạn Thành nối ký ức Nam Ban
Mở ra vùng Lâm Hà đất mới
Màu cà phê trong gió xuân phơi phới
Đã nức lòng Đức Trọng ngày xưa
Di Linh ơi!
Nhớ mãi những mùa mưa
Đồi trà xanh, những nong tằm vừa chín
Đường Gia Bắc, mưa Sơn Điền bịn rịn
Nắng Bảo Lâm thấp thoáng tiếng B'Lao
Đây Bảo Lộc,
Thành phố trẻ ước ao
Vững bước đi lên giữa cung đường hội nhập
Trà thơm nức tiếng
Lụa óng ả tơ tằm...
Cô gái vườn đồi lưng gùi e ấp
Trong nắng mai rạo rực xây đời
Em cũng về thăm Đạ Tẻh, Đạ Huoai
Thương Cát Tiên nắng vàng như lụa
Người mẹ Quảng Ngãi quanh năm trồng lúa
Nuôi con ăn học dựng tương lai
Lâm Đồng ơi,
Một vùng đất rộng dài
Đi chưa hết sương Đam Rông bàng bạc
Đi chưa tròn gót Thạnh Mỹ - Đơn Dương
Nên vẫn còn trong nỗi nhớ niềm thương
Phải chung tay xây quê mình giàu đẹp
Bốn ba dân tộc anh em,
Họ an cư lạc nghiệp
Yêu Lâm Đồng trong từng nỗi thiết tha...
-----------
(*) Xoang: Là điệu múa đặc trưng của người đồng bào K’ Ho kết hợp với điệu cồng chiêng