PHẠM THỊ MỸ THUẬN (TP.Cần Thơ)
Phố núi
Nơi em đến sương phủ viền tóc rối
Chuyện tình buồn ru tím cánh hoa mua
Đêm tịch liêu chở khẳm tiếng chuông chùa
Hòn sỏi nhỏ trở mình ngoài bãi đợi.
Dã quỳ nở dọc ngang bờ sám hối
Cội thông già ngơ ngẩn đứng cô đơn
Chân em qua miền đất đỏ thiên đường
Đem lẳng nhớ thả thành mây phiêu bạt.
Đừng nhắc nữa chuyện tình yêu chết trẻ
Mai anh đào trút lá phủ Xuân Hương
Đừng khóc em ơi! Đà Lạt thiên đường
Của những chuyện tình buồn anh vẫn kể.
Tại phố núi vào đêm buồn như thế
Nên điệu đàng gió nổi phía mênh mông
Em nhớ anh, em nhớ đến cháy lòng
Tình yêu tiếc cho đi không xứng đáng.
Thôi gửi lại xác lá thông mắc cạn
Trên cành khô đôi chim nhỏ giao đầu
Còn sót lại một chút buồn bảng lảng
Gói ghém về ngồi viết giữa đêm sâu…/.