Sài Gòn trong tôi

TAP CHÍ LANGBIAN|8/16/2021 9:38:19 AM

TRẦN ĐỨC THÀNH 

Sài Gòn trong tôi

 

Trời vàng rực, đất phương Nam ngập nắng,

Những cơn mưa bất chợt phố chiều,

Tôi đứng lặng nhìn con đường vắng,

Đâu cả rồi! Nhịp ồn ã đáng yêu.

 

Gác lại những ngày nắng sớm lãng phiêu

Quán cóc cà phê giở từng trang báo,

Góp cuốc xe, mở ATM gạo

Gửi trong kia, xóm trọ cách ly rồi.

 

Mỗi lần điểm tin lại nhói trong tôi

Số ca nhiễm cứ tăng, chưa dừng lại,

Gò Vấp, Bình Tân... nối dài thêm mãi,

Phủ bóng đen khắp quận, huyện Sài thành.

 

Năng động đi đầu, kinh tế nổi danh

Đâu lường được dịch bùng nhanh đến thế,

Để kịp hiểu đời mưu sinh lặng lẽ,

Khi tiếng rao, ai muốn cất trong nhà.

 

Thiện nguyện đêm rong ruổi phát phần quà,

Truyền thống sẻ chia, tự hào nhân cách,

Miếng khi đói... Lá lành đùm lá rách,

Chẳng để ai tụt lại phía đằng sau.

 

Quằn quại địa cầu xoay trong nỗi đau,

Hãy tự cứu bằng đồng tâm cả nước.

Từng liều vắc xin dẫu ai sau, trước

Cũng thấm mồ hôi quyên góp từng đồng.

 

Sẽ sớm thôi, ngày trở lại phố đông,

Áo trắng em bay đường me ngập nắng.

Nếu mai nhớ về những ngày phố vắng

Lại thương vai gầy nặng trái tim yêu./.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sài Gòn trong tôi