TRƯƠNG THỊ TƯƠI
Thương hoài
Về nhà thôi! Về nhà thôi!
Chưa chi mà đã bồi hồi trong tim
Xa nhà năm, tháng… lặng im
Giấu trong ta những thước phim ngọt ngào.
Tuổi thơ trong sáng làm sao
Quê hương mãi đẹp nơi nao sánh bằng
Vĩnh Tường, Vĩnh Phúc, Vĩnh Hằng
Nước non, non nước ngỡ rằng bồng lai
Ai về Vĩnh Phúc với ai
Nhớ ai? Ai nhớ… nhớ hoài năm canh
Phủ Vĩnh xưa nhớ đã đành
Tháp Nghiêng, Yên Tử… mãi thành niềm mơ.
Tam Đảo sương thả thẫn thờ
Ba Vì còn đó… mộng, thơ hữu tình
Em về Vĩnh Phúc đẹp xinh
Thương sao một mối duyên tình chốn quê.
Nắng mưa gột rửa tứ bề
Ngàn xanh còn đó… lời thề còn đây
Bờ đê, sông nước, bạn, thầy
Xuyến xao tiếng mẹ nơi này… ầu ơ!
Ngát xanh đồng lúa nắng, mưa
Chợ quê thắm một tuổi thơ… thương hoài!