NGUYỄN THÁNH NGÃ
Trầm ngâm Đà Lạt
Đà Lạt tôi về
Nghe gió cuốn trôi
Mất dấu chân mình...
Còn dấu thông reo trên bờ vực
Còn dấu lá rơi thảng thốt
Chùm hoa mới nở
Ướt sương đêm...
Đà Lạt thành phố trong rừng
Tôi về nghe vắng lặng mưa
Đường mimosa vàng xưa
Tiếng chim bên đèo lạ quá!
Nỗi buồn mờ theo hơi đá
Dòng sông Đa Nhim hay là nước mắt
Người xưa khóc trong truyền thuyết
Còn đau nỗi đau bây giờ...
Tôi về như là cơn gió
Nhà em đường hoa phố nhỏ
Cây mai anh đào già nua nghiêng dốc
Giơ tay vẫy bóng tôi về
Mẹ tôi
Tiếng buồn như thác
Trầm ngâm đón tôi quay về.../.