HOÀNG THỊ THANH THUỶ
Trăng hát
Ta chấp chới dang tay
Vớt vạt nắng vàng ruộm
Tung khắp nhân gian
Hàng cây bên đường reo cười
Hoa bung sắc...
Bản giao hưởng
Mùa xuân ngọt ngào
Ru dương gọi gió
Tiếng dương cầm bên ô cửa sổ
In bóng mơ
Ta đan sợi nhớ gửi thương
Vào mầm xanh mượt mà xuân dịu
Ta lắng nghe bay bổng cung trầm
Ai ngâm mùi mẫn
Vần lục bát khát khao
Quê hương lòng mẹ
Tình cha...
Câu thơ tứ tuyệt
Đưa ta thấm thuở xa xưa
Từng cung nhịp thánh thót dáng mưa
Trầm lặng
Ta say từng câu thơ
Say từng tiếng ai nhả giọt
Say cùng đất cùng trời
Ta vẽ màu nhân gian vàng rực
Hòa vào hồng đỏ yêu thương...
Hoàng hôn buông lơi
Xa xa mờ chân núi
Luyến lưu vụng dại
Giao thoa ngày đêm ồn ào sâu lắng
Ta vẽ ánh trăng
Bằng ngôn tình thơ sóng
Trăng hát
Lấp lánh dát vàng
Ươm vần, câu từ...
Cung bậc cảm xúc
Nhuộm hồn thi sĩ
Áng thơ...!/.