BÙI QUANG HÙNG
Vấn vương
Đà Lạt sao mà dễ vấn vương?
Vi vút thông reo suốt đêm trường
Sáng dậy
Mù sương
Trời… Đà Lạt
Đi rồi nhưng dạ vẫn vấn vương.
Hoàng Hôn
Hoàng hôn nhuộm tím triền đồi
Cúc quỳ vàng cả một trời hanh hao
Đà Lạt ơi! Tự khi nào
Thông reo, sương lạnh đã vào thi ca.