PHẠM VŨ
Viếng mẹ
Con về viếng mẹ chiều nay
Đồng không mông quạnh cỏ may xạc xào
Chân con bước thấp bước cao
Đường ra nghĩa địa lối nào cũng thương
Thoảng nghe trong gió mùi hương
Nhớ ngày trốn mẹ lên đường tòng quân
Bao mùa chinh chiến xa gần
Ngày về tóc đã chín phần bạc sương
Qùy bên mộ mẹ chiều buông
Nén hương tạ tội lệ tuôn giọt sầu
Lòng con thắt lại quặn đau
Ơn cha nghĩa mẹ trả sao cho đầy
Bóng chiều đang ngả về Tây
Lưng còng dáng mẹ vẫn gầy như xưa
Mẹ nằm đây với nắng mưa
Một mình con với ngày xưa một mình.