|
|
|
||
|
HỒNG CHINH
Vườn cũ
Bụi tre cha trồng non thế kỷ
Đã già như mẹ sắp trăm năm
Con về đốt lá hơ vườn cũ
Cho lòng bớt lạnh buổi tràn đông
Cau xưa gầy đứng buồn thiu ngõ
Ngó mẹ nón tơi lặn lội đồng
Nhánh mạ ướt dầm mưa bão lũ
Cắm vào mơ ước ấm no con
Vườn xa mấy độ xuân xanh mãn
Trổ ngồng bông cải rụng vàng bay
Lam chiều bếp rạ rơm lãng đãng
Dường cũng nôn nao đợi cuối ngày
Con về vườn cũ trầu không hái
Cau rụng bờ trăng, gió chật vườn
Đâu dáng cha ngày sờn vai áo
Tre già một bóng ngả nghiêng sương./.