Kì diệu mùa xuân
DUY LƯU
Cuối tháng chạp, vạn vật thu mình trong tiết đông đang âm thầm bừng tỉnh, một mùa xuân mới sẽ gõ cửa muôn nhà. Tạo hóa thật kỳ diệu khi ban tặng cho con người một năm có bốn mùa: Xuân, hạ, thu, đông. Trong bốn mùa ấy, có lẽ mùa xuân luôn được muôn loài đón chào nồng nhiệt nhất. Với con người, bao nhiêu mĩ từ đẹp đẽ đều dành tặng cho mùa xuân. Mùa xuân là mùa của rạo rực, hân hoan, ấm áp và tràn ngập yêu thương.
Khắp không gian tràn căng sức sống. Từ hoa lá cỏ cây, chim muông và trên khuôn mặt mỗi người đều toát lên vẻ trẻ trung, yêu đời. Gió xuân như nàng thiếu nữ xinh đẹp, tinh nghịch giỡn đùa, lùa hương hoa tràn xuống phố khiến lòng người chênh chao lâng lâng, không uống mà như say.
Nhớ khi còn nhỏ sống cùng bố mẹ trên đất Bắc, bước vào những ngày tháng chạp, nhìn hàng cây trơ trụi lá, khẳng khiu nhẫn nại dưới cái lạnh tái tê, trước những cơn gió bấc hun hút bỗng thấy lòng chùng lại. Những chú trâu vốn khỏe mạnh là thế cũng đứng run rẩy, xù lông. Bầy chó nhỏ nằm chồng lên nhau tìm hơi ấm. Dưới hồ những chú cá lờ đờ trốn nấp trong đám rễ bèo tránh rét. Tôi được mẹ cuốn cho ba, bốn tầng áo mà cái lạnh vẫn khiến người run lên, nên mong lắm mùa xuân trở lại. Thế rồi mùa xuân cũng chớm. Những cành cây khẳng khiu trụi lá bất chợt nứt vỏ, bật nhú những búp non. Mới tinh mơ, đã nghe bầy chim én đi tránh rét ríu rít trở về gọi ánh bình minh. Tôi bật ra khỏi ổ rơm khi những tia nắng ấm áp đầu tiên rắc đầy bên thềm.
Xuân về cũng có nghĩa là Tết đến. Trong mỗi chúng ta, dù là con trẻ hay người già cũng đều háo hức đón chờ ngày Tết. Ngay từ ngày ông Công ông Táo chầu trời, khắp các ngả đường về thôn đã tấp nập, hối hả những người con xa quê tìm về. Mẹ tôi bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, lau chùi mọi thứ, nào thì ấm chén, xoong nồi... Bố tất bật trang trí bàn thờ tổ tiên, sao cho lộng lẫy nhưng vẫn giữ được vẻ trang nghiêm, rồi bố thắp nhang cúi lạy… Mùi hương trầm quyện cùng nắng mới như mời gọi, đón những người con xa xứ trở về. Những ngày ấy, dù giàu sang hay nghèo hèn, ai ai cũng hân hoan với ánh mắt, lời chào thân mật. Phiên chợ Tết tấp nập ồn ào, người người chen vai. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng mặc cả rộn rã một vùng quê. Những chiếc bánh chưng xanh mướt, tấm áo mới mẹ vừa mua, cành đào đỏ sẫm còn phong nhụy, thêm một bánh pháo để đón giao thừa. Đó là kỷ niệm thời tuổi thơ tôi đã đi qua mỗi khi Tết đến xuân về. Chỉ đơn giản vậy thôi nhưng sao thấy ấm áp lâng lâng, hạnh phúc đến lạ. Một năm hơn ba trăm ngày tất bật ngược xuôi mưu sinh, chỉ khi mùa xuân về nhà nhà, người người mới có dịp đoàn viên. Mùa xuân thật kỳ diệu. Mùa xuân cũng là mùa của yêu thương. Con người khi ấy luôn mở lòng, hào phóng, vị tha. Những buồn đau, khó nhọc xuân về sẽ được xóa nhòa tất cả, chỉ còn lại cử chỉ, lời nói chân thành cùng những đôi mắt ánh lên nụ cười rạng rỡ. Ai ai cũng buông bỏ mọi ưu phiền, mệt nhọc trong suốt một năm lận đận mưu sinh.
Dưới nắng xuân ấm áp, lất phất những hạt mưa xuân mỏng manh như sợi tơ, lả lướt trong không gian khiến lòng người nhẹ nhàng, thảnh thơi.
Mùa xuân như nàng tiên xinh đẹp kết nối vạn vật xích lại gần nhau. Từ cỏ cây hoa lá, chim muông và con người, tất thảy đều gần gũi, xinh tươi, tràn đầy sức sống. Mùa xuân dệt nên những ước mơ, tiếp thêm nghị lực, thúc đẩy mỗi chúng ta tự tin hướng tới một tương lai tươi sáng./.