• 16/27/2021
  • 16/18/2021
  • Thôn cô sống có tên là Chandipur. Ở đó có một con sông nhỏ, eo hẹp như cuộc sống của cô con gái gia đình trung lưu. Con sông chẳng bao giờ chảy tràn bờ, ngược lại êm đềm như cuộc sống của cư dân hai bên bờ. Hai bên bờ sông là nhà cửa và có bóng cây che mát. Nhờ thần sông là phúc thần cho mỗi nhà, bà đôi lúc rời khỏi ngôi nữ hoàng của mình, xao nhãng thực thi việc ban ơn lành vô tận bằng cách bước đi dài thườn thượt.

    13/45/2021
  • Đây là tập thơ rất đặc biệt, được nhà báo, nhà văn Huỳnh Dũng Nhân viết trong thời gian nằm viện, cách ly dịch Covid-19 và hoàn thành trong 3 tháng. Kể từ khi bị tai biến, trong chuyến công tác ở Hà Giang, cấp cứu ở Bệnh viện Bạch Mai - Hà Nội, khi về TP. Hồ Chí Minh trị bệnh, nhưng anh vẫn viết, như chưa bao giờ được viết. Anh chia sẻ: “Có thể cách ly chống dịch, nhưng không thể cách ly cây bút. Trước những vấn đề lớn của xã hội và câu chuyện riêng chung, người cầm bút không thể thờ ơ, đứng bên lề”. Ðây là tập thơ thứ 3 (trong gần 30 đầu sách đã xuất bản) của anh. Sau 6 năm nghỉ hưu, anh dành nhiều thời gian, tâm huyết, bút lực cho văn chương.
    13/40/2021
  • Sau khi bàn giao công tác quản lý di tích Cát Tiên về nghỉ hưu theo chế độ và trở thành “Tỷ phú thời gian”, họa sĩ Lương Nguyên Minh (sinh năm Canh Tý -1960) bắt tay vào công việc “múa cọ” nhằm thỏa niềm đam mê hội họa của mình. Không dừng lại ở dòng tranh phong cảnh, mà anh còn khai thác chuyên sâu mảng đề tài về dân tộc thiểu số, đặc biệt là đề tài về biển đảo quê hương với bút pháp tả thực, sinh động và giàu sức gợi. Bức tranh “Tuần tra trên đảo Thổ Chu” của họa sĩ Lương Nguyên Minh đã được Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn đăng trang trọng ngay trên bìa 1 số ra tháng 7-2019 là một minh chứng cụ thể cho lao động sáng tạo nghệ thuật nghiêm túc của người họa sĩ quê gốc Hưng Yên này.
    13/05/2021
  • Chiến tranh đã đi qua, nhưng dấu ấn của nó cứ hằn sâu vào mỗi trái tim người. Trải qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ và những tháng năm đấu tranh giữ gìn và bảo vệ Tổ quốc, những người con thân yêu của đất nước đã ngã xuống. Máu của họ đã tô thắm thêm màu cờ. Những người mẹ Việt Nam, những người vợ, người yêu ở lại vẫn còn đó những ký ức không thể nào quên. Thơ ca Việt Nam cũng theo dòng chảy của đất nước  mà tồn tại, lưu giữ cho đến bây giờ.
    13/54/2021
  • Thiên tính của lửa, ấy là ấm và sáng. Ấm nên truyền tỏa. Sáng nên rọi soi. Đọc lại những bài thơ trong tập thơ Ngọn lửa của nhà báo Nguyễn Thanh Đạm, nguyên Tổng Biên tập Báo Lâm Đồng, tôi nhận ra phẩm tính ấm và sáng có mặt ở hầu hết những bài thơ của ông, ươm nở nên một ngọn lửa thơ Nguyễn Thanh Đạm: “Dịu dàng và khát khao/ Người đàn bà nồng nàn ngọn lửa/ Ấp ủ yêu thương hóa thành ánh sáng”.
    13/27/2021
  • Cuộc kháng chiến chống Mỹ đã lùi xa gần nửa thế kỷ, nhưng những đau thương mất mát của cuộc chiến tranh ấy vẫn còn hiện hữu trong trái tim của những người dân Việt và đã có rất nhiều vần thơ khắc ghi nỗi mất mát của những gia đình có người thân ngã xuống.  Nhân dịp kỷ  niệm ngày 27-7, Ngày Thương binh Liệt sĩ, xin được bày tỏ lòng biết ơn thế hệ cha anh đã hy sinh vì Tổ quốc qua việc cảm nhận về bài thơ “Viết trong ngày giỗ anh” của nhà thơ Phạm Quốc Ca.
    13/20/2021
  • Trao đổi chân tình với chúng tôi, ông Nguyễn Bình Trị nguyên Bí thư kiêm Chủ tịch UBND xã Quảng Lập nhiệm kỳ 2015-2020, nay là Bí thư thị trấn Thạnh Mỹ vui vẻ cho biết: “Trước năm 1975 thôn Quảng Hiệp thuộc xã Ka Đô nay là xã Quảng Lập huyện Đơn Dương tỉnh Lâm Đồng được mệnh danh là cái nôi cách mạng của huyện Đơn Dương. Năm 1968 ở đây đã có hàng trăm thanh niên tình nguyện thoát ly gia đình, lên đường tham gia cách mạng để góp phần trong Công cuộc giải phóng dân tộc. Nhiều người con, người em của Nhân dân xã Quảng Lập đã góp phần xương máu của mình trong Công cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước…

    13/07/2021
  •  

     Họ cưới nhau trong tình yêu hạnh phúc. Hân - Trưởng phòng một công ty đầu tư nước ngoài, Tuệ Nghi - họa sĩ hãng phim, căn hộ gia đình họ tọa lạc ngay trung tâm thành phố. Cha Hân bệnh mất sớm, mẹ nuôi anh trong nhọc nhằn với nghề hàng xén ở làng quê. Bà kỳ vọng vào đứa con trai duy nhất hiền lành thông minh, lấy đó làm niềm hạnh phúc đời mình. May mắn đến với bà, cưới vợ cho con trai cùng lúc đất nhà nằm trong khu dự án quy hoạch công nghiệp được đền bù giải tỏa một khoản tiền khá. Tất cả của nải chắc chiu dành dụm bao năm bà đã dồn cho vợ chồng Hân - họ tậu căn hộ mới ngay khu đất vàng đô thị. Bà Vò nghĩ mình già rồi họ, hàng bà con láng giềng bấy nay thôi thì đất lề quê thói chẳng phải đi đâu, xe cộ inh ỏi với lối sống đô thị náo nhiệt xô bồ, mình chẳng thích hơn nữa có thân thiết quen biết ai đâu, buồn chán lắm. Thôi thì cứ ung dung tự tại nơi làng quê yên bình, đi đâu cho nhọc lòng khổ dạ.

    13/42/2021
  • Cậu à”, chị Minh bắt đầu câu chuyện: “Chị biết chị có lỗi và phụ lòng mọi người trong gia đình cậu”. Chị ngưng lại một lúc rồi nói tiếp: “Chị không thể ăn nhờ ở đậu nhà em mãi được, tuy chú thím coi chị như con cháu nhưng mà chị phải đi…”. Chị Minh ngước lên nhìn tôi: “Cậu hiểu cho chị, chị phải đi tìm ba bé Ti, nó không thể không có ba cậu à”. Tôi bắt đầu hiểu đôi chút về chuyện chị Minh. “Hồi đó cậu còn nhỏ không để ý chớ khi chị đến nhà cậu ở người ta xầm xì về chị nhiều lắm. Không có thím Sáu an ủi chắc chị bỏ xóm Cô Hồn đi lúc mới sanh bé Ti. Người ta thường hỏi chị ba con nhỏ đâu mà không thấy, chắc lại là Việt kiều hồi… hộp phải không? Chị chỉ biết đứng chết trân nhìn người ta thôi chứ không biết trả lời ra sao. Mà miệng người đời ác lắm cậu à. May mà má cậu biết chuyện, thím qua thẳng nhà bà Tám làm cho bà ấy một trận ra trò. Nhưng chị biết ở xóm nhà cậu người ta vẫn  thường đem chuyện của chị ra “nói hành nói tỏi”, chị buồn lắm cậu à…”

    13/38/2021