Cô giáo Hạnh ngạc nhiên vì một tuần lễ nay bé Thảo học lớp 6A do cô chủ nhiệm học lực sút hẳn. Chiều thứ bảy, cô đến nhà bé Thảo, chỉ có bà nội bé ở nhà. Bà cho biết: Mấy ngày nay cứ học xong buổi sáng, là buổi chiều nó đạp xe xuống bệnh viện huyện, mẹ nó bị bệnh nằm viện tám ngày rồi. Bố nó đi làm ăn xa, mới về trưa nay và cũng đang ở bệnh viện.
Trở lại nơi vùng đất cách xa nhất trung tâm tỉnh Lâm Đồng (xã Phước Cát 2, huyện Cát Tiên), cảm xúc bồi hồi trong tôi càng dâng lên. Gần một phần tư thế kỷ trước, tôi ngồi bậc cửa nhà sàn nhỏ cùng già Điểu K’Giang hồi hộp ngóng bóng Tê giác Java từ rừng sâu ra uống nước. “Giờ thì con Pai ro mhai không còn nữa, nó không biết già đã có cái nhà xây này…”, ông Điểu K’Giang cất giọng…