Ngày chợt mở xanh, ngàn lá thắm.
Gió ươm nắng ngọt, ướp môi tươi.
Chút đỏm dáng chờ mùa lãng mạn.
Nhạc giao hòa, tơ liễu giăng phơi.
Vội vã ra đi từ một mùa đông.
Những làn sương chui vào bóng tối.
Lũ chim én ùa về rất vội.
Bài ca mùa xuân bắt đầu.
Thủy trang điểm, chọn bộ cánh bắt mắt nhất cho mình. Bước vào hội trường, nhiều cặp mắt ngỡ ngàng trầm trồ trước vẻ đẹp sang trọng, quý phái và rất nữ tính của cô. Trong buổi tọa đàm, Thủy còn được mời lên khán đài giải trình kinh nghiệm của mình về chủ đề… Thủy hồi hộp quá, nhưng qua lời trình bày của cô được nhiều người tán dương ủng hộ.
Tôi nghĩ về thời yêu dấu còn đây mà ngỡ đã mất hút trong đêm sâu lặng lẽ và khoảng tối đến vô cùng dưới kia, lòng sông với những ánh đèn từ dãy phố xa lắc bên bờ kia soi bóng xuống im lìm. Nơi đây hai bên chiếc cầu này nếu mọi người đến rồi sau khi rời đi mỗi người để lại một chút niềm vui, một chút nỗi buồn, một chút xót đau từ tình yêu của họ thì hẳn không gian quanh đây đã đầy ứ, chật chội như trái tim tôi dù chỉ chứa một niềm khắc khoải khi nghĩ về một người.